Con trai không trách con gái đâu vì con gái đâu có lỗi gì để mà trách cơ chứ? Không yêu thì chia tay, có níu kéo cũng chỉ thêm đau khổ mà thôi. Nhưng ai có thể biết được con gái "một buổi sáng thức dậy đã thấy lòng hết yêu, thế là… hết yêu?"
Yêu nhau mới được gần 3 tuần, con gái nói lời chia tay với con trai, con trai buồn lắm con gái có biết không?
Giá như… con gái đừng đáng yêu, đừng nhí nhảnh, đừng có nụ cười hồn nhiên như thế nhỉ? Thế thì con trai sẽ chẳng bao giờ thích con gái đâu. Mà không thích thì làm sao mà yêu được chứ?
Giá như… con gái đừng đồng ý khi con trai ngỏ lời với con gái nhỉ? Như thế, con trai và con gái vẫn giữ được tình bạn đẹp như trước kia, vẫn gọi nhau là “vợ chồng”… và con trai vẫn được nhìn thấy vẻ tức giận của con gái khi con trai véo má con gái,đúng không?
Giá như… con gái đừng cho con trai cảm nhận được sự ấm áp của những cái nắm tay, đừng cho con trai cảm nhận sự ngọt ngào của nụ hôn đầu, đừng cho con trai cảm nhận sự yêu thương khi con trai ở bên con gái nhỉ? Những lúc như thế con trai đã nghĩ về những dự định xa hơn nhưng có lẽ con trai chẳng còn cơ hội để thực hiện những dự định đó phải không?
Giá như… dù có giá như bao nhiêu lần đi nữa thì cũng không thể đem con gái trở về bên con trai đâu nhỉ? Từ khi yêu con gái, con trai đã thay đổi rất nhiều: Ít chơi game, ít tụ tập bạn bè, quan tâm đến con gái nhiều hơn, chăm học hơn…Con trai đã nỗ lực, cố gắng hết mình để không cảm thấy xấu hổ, tự ti khi đi bên con gái nhưng hình như với con gái điều đó là chưa đủ, và tất cả cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi.
Con trai không trách con gái đâu vì con gái đâu có lỗi gì để mà trách cơ chứ? Không yêu thì chia tay, có níu kéo cũng chỉ thêm đau khổ mà thôi. Nhưng ai có thể biết được con gái "một buổi sáng thức dậy đã thấy lòng hết yêu, thế là… hết yêu?"
Con trai có được khóc không nhỉ? Hình như là không thì phải? Nhưng con trai lại đang cảm nhận được vị mặn khi có gì đó lăn dài trên má, trên môi mình. Nước mắt à? Chắc là không phải đâu, ngoài trời đang mưa đấy. Đó chỉ là giọt nước mưa thôi mà, một giọt mưa đang lăn dài trên má…
Bây giờ, dù có nói gì đi nữa thì chắc cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi. Con trai biết con gái cần có thời gian để suy nghĩ. Và con trai cũng vậy. Cả hai cần một khoảng lặng sau những chuyện đã qua. Con trai cũng đã lớn rồi, 17 tuổi, chưa phải là trưởng thành nhưng cũng không còn bé nữa. Con trai cần phải đứng đắn và nghiêm túc trong mọi việc, và chuyện tình cảm cũng vậy.
Giờ đây con trai chỉ muốn nói với con gái một điều này thôi: "Con trai và con gái bây giờ cũng giống như hai đường thẳng cắt nhau vậy, cắt chỉ một lần rồi rời xa mãi mãi, muốn được trùng nhau ư, hãy vẽ lại từ đầu…"